Thứ Sáu, 12 tháng 5, 2017

Bị động sẵn sàng

Đêm nay thật dài
Bé trăn trở không yên suốt nhiều đêm cách đây đúng 4 năm.
Mọi thứ trôi qua như cơn mưa rào đêm nay vậy, nhẹ nhàng không báo trước, rột rạt trên mái phòng.
Tôi hôm nay vẫn là cô bé ngày xưa, vẫn một mình với nỗi cô đơn dằn vặt.
       Có một người đã không dám tự quyết định cuộc đời của mình, đó là tôi của 4 năm về trước. Ngày mà tôi biết mình muốn trở thành một đầu bếp thực thụ, tôi bị mê hoặc bởi sự đẹp đẽ tinh tế của món Âu là thế. Tôi là cô bé từ 4 năm trước đã muốn nghỉ học, tôi chỉ thấy vui khi ngắm hoa, đi chợ nấu ăn, vậy thôi. Tôi đã không dám yêu bản thân mình, tôi đã hèn nhát với niềm yêu thích của mình, và tôi đã lựa chọn cái mà tôi chỉ vừa mới cảm mến, tiếng Anh.
      Hôm nay ngày 12 tháng 5 năm 2017, tôi sắp đúng hạn ra trường, hết học rồi. Ai đó đã ao ước cái ngày này, sao tôi hờ hững thế, một chút cũng không thấy vui, không hề. 
     Tôi của ngày hôm nay, phiên bản 2017 á.
     Trong đầu bây giờ hỗn độn, như thể là rác từ 2013 gọp với rác 14 15 16 và cả hôm nay nữa, thật nhiều.
Tôi bơ vơ trong chính cuộc sống do mình lựa chọn. 
Tôi đã mỉm cười khi nghĩ rằng à sau 17 năm căm ghét việc đi học, mình sẽ được toại nguyện. Toại cái ước nguyện không đi học mà chỉ ở nhà, dù không nhớ ở nhà để làm gì, nhưng ước nguyện thuở bé nay sắp thành hiện thực rồi. Phải vui chứ.
  Tôi nay đã hiểu rằng mình chưa hề sẵn sàng, dù là từ bỏ niềm yêu thích, chấp nhận học đại học, gật đầu chấp nhận một người, cương quyết với một người, và riêng với bản thân, tôi cũng chưa bao giờ sẵn sàng. Tôi bị động, hoàn toàn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét