Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2016

Hôm nay tôi không thở được

Ngày đầu tiên của cái tuổi 21, em không thở nổi anh à.
Anh đang ở đâu vậy? Đến cứu em , xin hãy đưa em đến nơi cỏ hoa tươi đẹp, cho em thở, cho được ngủ ngon đi anh............
**
Tôi, không hiểu tại sao, tại sao tôi như thế này.
Tôi nghĩ về những bộ quần áo mới mà tôi muốn mua nhưng nghĩ đến xin tiền má là tôi thấy không được, tôi nghĩ đến mai lên trình bày mà giờ tôi nuốt chưa vô cái nội dung, tôi nghĩ đến tại sao giờ này, tôi vẫn như thế này.
Chẳng có gì thay đổi, chả kỷ luật bản thân, sống ngu xuẩn, bơ bấp, ngây ngô, điên điên, dài dòng, lang mang, lý thuyết, lộn xộn, khó thở, khó ngủ , chẳng ngủ được....
***
Tôi nghĩ về ông ngoại của tôi. Đã 21 năm kể từ ngày cháu ra đời, lâu quá rồi ông nhỉ. Cháu rất nhớ ngoại.
Cháu, ƯỚC MƠ của cháu là muốn đưa ngoại ra Huế, thăm chốn cũ, đi du ngoạn Việt Nam.
Cháu chưa làm được,
**
Cháu phải làm sao đây ngoại ơi
*
Cái thân xác cháu chắc nó cũng mệt với cái tâm hồn này của cháu.
Đau quá
***
Sinh viên năm bốn
Không ngủ được
Sinh viên năm bốn
Khó thở
Sinh viên năm bốn
Muốn chạy trốn
Sinh viên năm bốn, khốn mà . ĐỜI NÓ KHỐN
***
Tao phải thế nào đây đời? Mày khốn quá, nhưng mày cũng chỉ làm nền cho ta thôi, đời ạ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét